越南|越南语|越南语翻译|越南文化
越南旅游 | 越南电影|投资越南 | 越南见闻
一周越南语,每周一与您见面
我说的是电影 Áo lụa Hà Đông 里的这篇作文:
Chiếc áo dài mà tôi và em tôi thay phiên nhau mặc đi học hàng ngày là kỷ niệm của bố mẹ. Bố mẹ tôi người làng Hà Đông, di cư vào Đà Nẵng năm 1954. Khi vào đây, mẹ tôi chỉ mang theo có mỗi chiếc áo dài lụa trắng. Nó không phải là chiếc áo dài bình thường, mà nó là chiếc áo dài cưới bố đã tặng cho mẹ trước khi vào Nam. Mẹ tôi kể rằng, sau khi sống từ làng này đến làng kia, cuối cùng bố mẹ tôi dừng chân ở Hội An, và lúc ấy mẹ tôi đang có mang tôi. Rồi khi tôi sinh ra, để kỷ niệm quê hương thứ hai của bố mẹ, bố tôi đặt tên cho tôi là Nguyễn Thị Hội An.
Ba đứa em kế tiếp của tôi lần lượt sinh ra bên con song Thu Bồn, thôn Cẩm Nam, nơi mà hàng năm nước sông có khi dâng lên qua khỏi cả mái nhà.
Nhà tôi nghèo lắm, để nuôi bốn chị em tôi khôn lớn, bố mẹ tôi phải thức khuya dậy sớm, khổ cực cả ngày cào hến trên con sông Thu Bồn, đem ra chợ bán kiếm tiền. Mùa nước lớn, bố mẹ tôi không cào được hến, cả nhà tôi phải ăn cháo hoặc ăn khoai, đôi khi còn ăn cả ngô nữa. Có lúc bố mẹ tôi phải nhịn ăn cho chị em tôi được ăn no. Dù cực khổ đến đâu, mẹ tôi cũng không muốn chị em tôi phải nghỉ học.
Mẹ tôi thường bảo, con gái là phải sống trông nhung trông lụa. Tôi chẳng hiểu sống trông nhung trông lụa là như thế nào, nhưng tôi nghĩ chắc là sướng lắm nên mẹ tôi mới nói thế. Tôi chỉ biết mẹ tôi cực khổ là để chúng tôi lớn lên không phải sống vất vả như mẹ.
...
近日,我们正在拆解这部优秀的越南电影,详情点击了解:
拆电影:第 1 期「磕越家族」越南语听力训练营启动
往
网友评论